Luật chơi mở đầu bằng bối cảnh rất bình thường: Lâm, một cậu bạn mười bảy tuổi, ở nhà một mình vào ngày sinh nhật. Cậu vừa kết thúc năm học cuối cấp và lựa chọn một “gap year” thay vì thi đại học như các bạn cùng lớp. Trong ngày sinh nhật ấy, những chuyện bất ngờ kỳ lạ đã xảy ra. Rắc rối nối nhau cuốn Lâm vào một show truyền hình thực tế. Từ đó, cuộc phiêu lưu – hay chính xác hơn là “cuộc chơi” - bắt đầu… Đã có không ít tàn khốc - chết chóc, không thiếu những tình huống ngặt nghèo mà tính mạng chỉ ngàn cân treo sợi tóc, nhưng đâu đó, chuyện tình cảm ngọt ngào vẫn lẩn khuất như một làn khói mỏng mảnh mà không dễ tan đi.
Cảm giác gần gũi, thân quen của Luật chơi không phải chỉ ở bối cảnh ban đầu. Giọng văn mềm mại của Phan Hồn Nhiên dẫn dụ người đọc đi theo mạch truyện. Vẫn là cách sử dụng ngôn từ uyển chuyển và trong sáng, miêu tả tinh xảo và chân thực, từ khung cảnh bao quát cho đến những chi tiết nhỏ nhặt đều hiện lên trong trí óc người đọc, rõ ràng, sắc nét và trong trẻo như cảnh vật sau mưa.